

Cô gái Hội An này còn biết chơi ba loại nhạc cụ là guitar, piano và harmonica. Hạ Vy kể: “Mình biết chơi piano từ hồi lớp 5, còn guitar thì từ năm lớp 7, lúc đó cũng tự học thôi vì bố mình là nghệ sĩ đánh đàn. Sau đó lên lớp 10 mình tự học thêm harmonica vì cảm thấy bản thân được thư giãn và yêu đời hơn khi chơi nhạc cụ. Tuy nhiên khi lên đại học thì mình có nhiều mối bận tâm hơn nên hầu như không chơi nhạc cụ nữa. Có đôi lúc rảnh quá hoặc ngẫu hứng thì mới mang đàn ra chơi thôi”.

Trong khi hầu hết bạn bè lựa chọn học ở Sài Gòn thì Nguyễn Trang Hạ Vy lại quyết tâm một mình ra Hà Nội xa xôi, không có người thân bên cạnh. “Đôi lúc cảm thấy nhớ ba mẹ, quê hương, bạn bè,... nhưng vì ở xa nên không thể về nhiều được. Thế nên mình hay vùi đầu vào công việc và học tập để quên đi khoảng thời gian buồn và cô đơn đó. Dần dần sau 3 năm, mình cũng bắt đầu tìm được công việc đúng như mong muốn, có thể tự lập kinh tế, tạo dựng nhiều mối quan hệ tốt đẹp. Và cũng từ đó mà mình không còn thời gian cho sự cô đơn và nỗi nhớ nhà nữa” – cô nàng tâm sự.





